tung sung dung nga su muoi
Tiểu Mẫu Sư nhìn nàng một cái, chậm rãi cúi đầu. Cùng lúc đó. Ở thập mấy cây số ở ngoài trên thảo nguyên, Sở Tiểu Dạ mang theo Katherine cùng Listy, rốt cục đuổi theo con kia màu đen hùng sư, đem hắn bao vây lại. Này con màu đen hùng sư tốc độ cùng sự chịu đựng, để ba người bọn hắn trong lòng giật mình không nhỏ.
40063 Da Tung Yeu.mkv 40064 Vi Khi Da Yeu.mkv 40065 Tu Khi Em Den.mkv 40066 Ai Roi Cung Khac.mkv 50168 Muoi Thuong.vob 50169 Ngan Nam Van Doi.vob 50170 Nhung Tam Hon Co Don.vob 51042 Guc Nga Vi yeu.vob 51043 Dung Hoai Nghi Anh Nhe.vob 51044 Mung Xuan.vob 51045 Chuyen Lua Doi.vob
Lời đầu tiên xin gởi tới Quý công ty lời chúc sức khoẻ và thành công ! TẬP ĐOÀN MUỐI MIỀN NAM Được thành lập từ 1977 và 10 công ty thành viên chuyên về sản xuất và cung cấp sản phẩm Muối trong nội địa và xuất khẩu. Công ty Muối Miền nam là công ty muối sản xuất đầu tiên và lớn nhất ở Miền Trung và
Lừa Đảo Vay Tiền Online. Bông tuyết rơi xuống vi vu nhẹ bay như lông ngỗng, gặp cơn gió thổi, những bông hoa tuyết giống như kẹo đường làm cho người ta sinh ra ảo tưởng. Nàng nhớ rất rõ lúc còn nhỏ, khi còn ở cô nhi viện, có lần Việt Bân không biết lấy kẹo đường từ đâu cho nàng, lúc đó còn cười nói, kẹo đường này giống như bông tuyết, lần sau tuyết rơi nhất định phải ăn nhiều một chút. Nàng còn nhớ rất rõ hương vị này, rất ngọt, ngọt đến tận tâm làm sao lại nhớ đến những thứ ngây thơ như vậy, Mộ Dung Tiểu Tiểu tự giễu cợt một Trạch Dương ôm Mộ Dung Tiểu Tiểu lướt trên tuyết, Mộ Dung Tiểu Tiểu cúi đầu, nhìn tuyết bằng phẳng, không có một dấu chân, kinh ngạc một là khinh công của người cổ đại? Nhưng mà nhìn thân pháp đạp tuyết không dấu vết cùng biết là không bình thường Dung Tiểu Tiểu cụp mắt xuống, thời đại này không tồn tại trong lịch sử? Đối với lịch sử nàng không am hiểu, hiện tại cũng không biết là xuyên không đến bao nhiêu năm bầu trời màu tro xám, hai mắt long lanh, so với gương mặt non nớt hoàn toàn bất đồng với ánh Trạch Dương ngạc nhiên nhìn đứa bé trong lòng không khóc cũng không làm khó, an tĩnh dị thường, tiểu oa nhi này thật sự là con của nàng sao? Khối ngọc bội này.......Không bao lâu đến một ngôi ngoài nhìn vào, ngôi miếu đổ nát, tưởng là hoang phế lâu ngày, Mục Trach Dương không dừng bước chân, trực tiếp đi vào bên trong miếu, còn chưa dừng lại đã kêu lên, "Tiểu tử, thu thập hành lí chuẩn bị rời đi."Mộ Dung Tiểu Tiểu khó khăn mới di động được cái đầu nhỏ của mình, quay lại nhìn, một tiểu tử thoạt nhìn khoảng gần mười tuổi, ngồi ngay ngắn ở một bên không để ý gảy đống lửa bên chân, chậm rãi ngẩng đầu lên, Mộ Dung Tiểu Tiểu kinh ngạc, tiểu tử này rất khá, tuổi không lớn, nhưng ánh mắt lạnh như băng, cự tuyệt người ngoài ngàn dặm, nhìn đến người ôm chính mình, ánh mắt lạnh băng thu lại mấy Nguyệt Ly nhíu nhíu mi, chỉ ừ một tiếng. Ánh mắt liếc đến Mộ Dung Tiểu Tiểu, không có biểu cảm với tình thương của sự phụ mình tràn lan lại kiếm về "Tiểu động vật", Dạ Nguyên Ly lựa chọn không nhìn. Chị mà biết suy nghĩ của anh thì anh không dễ lấy được chị như vậy đâu heheNăm trước Mục Trạch Dương mang về một con "cẩu", nửa năm sau lại nhặt về một con "chim", đối với oa nhi không biết trộm từ đâu về, hắn thật sự không có lòng hiếu ý tứ đồ đề mình không có nửa điểm muốn hỏi hắn sao lại thế này, Mục Trạch Dương cũng lười phải nhiều lời, cầm bình nước trong bao quần áo đưa tới bên miệng Mộ Dung Tiểu Tiểu, cười hì hì nói "Nha đầu, uống nước, sư phụ sẽ tìm đồ ăn cho ngươi sau."Nghe được hai chữ "sư phụ", lúc này Dạ Nguyệt Ly mới nghiêm mặt, biểu cảm của Mục Trạch Dương rất chân thành không có nửa điểm đùa này Dạ Nguyệt Ly đã thu hồi ánh Trạch Dương lại nói với Mộ Dung Tiểu Tiểu, "Sau này tiểu tử kia sẽ là sư huynh của ngươi nữa." Tiếp theo tự bản thân vui tươi hớn hở cười rộ lên, chỉ có chính hắn mới biết được cái gọi là trong lòng tưởng tượng ra cảnh thích thú ra sao. rồi sau này lão sẽ hối hận kekeSư huynh sao? Mộ Dung Tiểu Tiểu bớt chút thời gian uống nước giương mắt nhìn Dạ Nguyệt Ly, về sau muốn nàng ở chung với người này sao?"Im lặng, không nói gì. Đồ thỏ đế chết tiệt, ngươi không lại gặp mặt gọi một tiếng sư muội sao?" Mục Trạch Dương thấy Mộ Dung Tiểu Tiểu 'tha thiết mong đợi' nhìn Dạ Nguyệt Ly, trong lòng một trận xót xa, hung dữ lên Nguyệt Ly xách túi đồ, cũng không lên tiếng. Hắn vẫn luôn là như vậy, muốn hắn ở chung với người khác? Thật xin lỗi, hắn không biết. Ánh mắt lạnh lùng hơi lướt qua đứa bé sơ sinh trong ngực Mục Trạch Dương, trực tiếp đi ra bên ngoài Trạch Dương chau mày, tính im lặng, không nói gì sao, đồ thỏ đế chết tiệt, tiểu tử này thật không đáng yêu chút phụ Mục Trạch Dương này cũng rất cẩn thận, trên đường đôi khi bón cho Mộ Dung Tiểu Tiểu chút nước cơm, không để cho nàng bị đói. Nhưng dù sao cũng là trẻ con mới sinh, ăn thứ không dinh dưỡng này làm sao được, Mục Trạch Dương hận không thể lập tức trở về cốc, vội vã một đường trở về, rốt cuộc không đến ba ngày đã trở lại Thần Phong Phong Cốc là nơi giao tiếp giữa Bắc Địch quốc cùng Nam Dực quốc, nổi danh là Nhất Tuyến Thiên, chung quanh ngọn núi xanh tươi không ngớt, sở dĩ nó nổi danh là vì đây là nơi ở của Thần Phong lão từng có người ngưỡng mộ cầu kiến, nhưng nghĩ đến nơi đều là ảo cảnh kết hợp với trận pháp bậc cao, liền e sợ mà dừng nhìn rõ Mục Trạch Dương và Dạ Nguyệt Ly làm như thế nào mà tiến vào cốc, Mộ Dung Tiểu Tiểu bị quan cảnh trước mắt hấp quá!Xuyên qua Nhất Tuyến Thiên, bên ngoài trời vẫn lạnh giá đất đóng băng, bên tỏng lại là mùa xuân ấm áp, khác biệt lớn như vậy khiến Mộ Dung Tiểu Tiểu kinh còn sáng sớm, tron sơn cốc dường như thức tỉnh, sương sớm dần tiêu tan, nơi này yên bình đổi lại rất lạ lẫm, Mộ Dung Tiểu Tiểu tham lam hít lấy không khí mới mẻ nơi đây, giữa rừng núi xanh tươi, màu xanh hoa cỏ cùng quả chín đỏ mọng, từng đàn chim nhỏ bay qua rừng, dòng suối nhỏ uyển chuyển róc rách chảy, trong khe đá chỗ nước cạn có vô số cá nhỏ đang nô đùa bập bềnh trong nước, ngẫu nhiên có một vài chiếc lá rơi xuống, từng đợt xôn này Mộ Dung Tiểu Tiểu mới chính thức cảm thấy được sống lại, khóe miệng giương lên nụ cười yếu ớt."Đẹp không, tiểu toa nhi, cảnh sắc nơi này khác hẳn so với bên ngoài." Mục Trạch Dương nhìn Tiểu oa oa trong lòng mình cười, có chút tự hào. Lão đang tự sướng thì có *xách dép chạy*"Ê a, ê a." Được rồi, không thể không nể mặt mũi người về phía trước, một loạt phòng trúc hiện ra trước mắt, Mục Trạch Dương ôm Mộ Dung Tiểu Tiểu trực tiếp đi vào một gian, Dạ Nguyệt Ly đứng ở cửa không đi Trạch Dương đem Mộ Dung Tiểu Tiểu đặt ở trên giường sau đó đi ra cửa, trong tay nắm chặt một vật, đó là mảnh lụa dính đầy máu, đây là thứ tìm được trên người Mộ Dung Tiểu phòng, Mộ Dung Tiểu Tiểu đánh gía bài trí trong phòng, rất đơn giản nhưng khắp nơi lộ ra ngăn nắp sạch đó nhìn chằm chằm nóc nhà, đây là tình huống gì, ném nàng ở đây?Ngoài phòng."Tiểu tử, về sau sư muội của ngươi ngươi dẫn theo đi!" Mục Trạch Dương cầm lấy tay Dạ Nguyệt Ly, vẻ mặt nghiêm túc."Sư muội?" Dạ Nguyệt Ly nghi hoặc hỏi."Không sai!" Hừ hừ, ranh con. "A Minh bọn họ ta cũng lo lắng như vậy, là sự muội của con về sau con chiếu cố." Đoạn này nhờ vả nên ngọt nhạt với ảnh"Đồ nhi đã biết." Cho dù Dạ Nguyệt Ly không muốn cũng không phản bác tình Mục Trạch Dương rất tốt đo ra ngoài, hắn muốn đi gặp người trong Nguyệt Ly vào phòng mình, thấy đứa bé nho nhỏ mới sinh nằm trên giường mình nhìn nóc nhà chằm chằm, chớp mắt cũng không chớp lấy một Nguyệt Ly không biết lúc này trong lòng mình có ý tưởng gì, đó là người cùng vận mệnh giống mình, bị người khác vứt thể nhỏ nhắn nhìn hắn, cái miệng nhỏ cười lên, dường như rất vui khi nhìn thấy hắn, y y nha nha vung cánh tay nhỏ có chút hồng hào, viền mắt một mảnh hơi nước, có phần đáng thương tội nghiệp, mắt đen trong suốt vô cùng, không nhiễm tạp Nguyệt Ly nhìn đứa bé nhỏ nhắn mới sinh, cáo gì cũng nhỏ, chân tay nhỏ, mũi miệng cũng nhỏ, càng đánh giá lại càng cảm thấy kỳ lấy thân thể nhỏ bé, rất nhẹ. Một bàn tay của hắn cũng có thể ẵm bồng nàng lên, đặt ổn định ở trên đùi mình, ở khoảng cách gần có thể ngửi thấy mùi sữa thoảng thoảng truyền đến từ thiên hạ nhỏ bé hạ nhỏ bé, nhẹ nhàng, mềm Dung Tiểu Tiểu vung hai tay nhỏ bé túm lấy quần áo trước ngực Dạ Nguyệt Ly, cọ cọ trong ngực hắn, ưm, mùi thật thích, ha ha, nhìn ánh mắt kinh dị của tiểu nam hài này, bộ dáng hắn ôm cẩn thận không dám lộn xộn, Mộ Dung Tiểu Tiểu cảm thấy buồn cười. cứ cười đi rồi có ngày không xa được vòng tay ấyÂn, hừ, tam thời trước hết cứ dựa vào hắn Nguyệt Ly nhìn tròng mắt của thân thể nhỏ bé xoay vòng vòng, cảm giác lưu động rất có ý tứ."Sư muội sao? Về sau ngươi là sư muội của ta." Nói xong ôm chặt thiên hạ vào cảm giác này hắn không chán ghét.
Thể loại Xuyên không, cung đấu, giang hồ đấu, hài, sủng, HE thập cẩm các loạiĐộ dài 110 chươngchương ngắn thôiEditor Tiểu Phi TuyếtPoster MeOwHắn, một mĩ nam lạnh lùng, thân là đệ tử của Thần Phong lão nhân, trong chốn võ lâm có địa vị cao, càng thêm thân phận thần bí không muốn cho người ngoài xuyên qua lại cải lão hoàn đồng, may mắn được Thần Phong lão nhân thu nạp làm đồ đệ, trở thành tiểu nha đầu được chuyên sủng, người ngoài đều không biết thân thế bi thảm của tiêu của cuộc đời hắn nuôi nhốt sư muội, chiều hư sư muội, khiến cho nam nhân khác không chịu nổi, sao đó khiến sư muội không thể tách rời mình, cuối cùng triệt để nuốt cả xương cốt của sự muội vào tiêu của cuộc đời nàng ăn sư huynh, uống sư huynh, để cho sư huynh độc sủng chính mình, cả đời làm sâu gạo của sư huynh, sau đó cùng sư huynh Tiêu Dao giang thứ nhất"Chủ tử không hay rồi! Tiểu thư nhổ sạch lông Khổng Tước công chúa yêu thích nhất, còn nói muốn đem nướng ăn!""Nhổ thì nhổ! Ăn thì ăn! Xem công chúa còn không, mang đến đưa cho tiểu thư đi!""Nhưng mà công chưa muốn tìm tiểu thư tính sổ, muốn tiểu thư đền lại Khổng Tước cho công chúa!""Hôm trước tên ăn mày nhìn công chúa có ý đồ xấu, buổi tối đem công chúa cho tên ăn mày này đi!"Mọi người giống như bị trúng gió.... .......Đoạn ngắn nhị"Chủ tử, chủ tử! Tiểu thư bỏ chạy với người khác!""Cái gì? Bỏ chạy cùng ai?""Sự phụ của người, Thần Phong lão nhân!""Đây cũng là sự phụ của nàng, nàng không có việc gì!""Lão tiền bối nói muốn mang tiểu thư đi xem mắt, không trở lại nữa!""Phát động vương bài Lệnh Truy Nã! Truy Nã Thần Phong lão nhân!" Nói xong, đã không thấy bóng dáng của tên nam nhân nào người ngã xuống đất.... .......Đoạn ngắn tam"Dạ nguyệt ly, nữ nhân của ngươi hạ độc ái phi của bổn vượng miệng sưng lên, ngươi xem làm sao bây giờ?" Người tới giận không kiềm chế được nhìn nam tử ngồi bên cạnh bàn thản nhiên dùng nhân cũng không ngẩng đầu lên."Phu nhân nói là, nói là, nữ nhân này, miệng quá thối ... .....Nàng nhất thời không nhìn được, nên, nên.... ...." Thuộc hạ ấp úng."Người tới, đưa mười mỹ nhân đến Hiên Vương phủ, nhớ kỹ, nhất định không được hôi miệng!" Bàn tay to của nam nhân vung lên, ra lệnh."Ngươi! Người có ý gì?" Người tới nghiến răng nghiến lợi."Hiên Vương không hài lòng? Khẩu vị của Hiên Vương không phải quá độc đáo rồi.""Ngươi, ngươi ngoan độc!" Người tới tức giận rời đi.
Giới thiệu EbookTác giả Như Nhược Yên Thể loại Ngôn Tình, Xuyên Không, Cung Đấu, Hài Hước, Cổ Đại Nguồn DĐ Lê Quý Đôn Trạng thái Đang raGiới thiệu truyệnThể loại Xuyên không, cung đấu, giang hồ đấu, hài, sủng, HE thập cẩm các loạiĐộ dài 110 chươngchương ngắn thôiEditor Tiểu Phi TuyếtPoster MeOwHắn, một mĩ nam lạnh lùng, thân là đệ tử của Thần Phong lão nhân, trong chốn võ lâm có địa vị cao, càng thêm thân phận thần bí không muốn cho người ngoài xuyên qua lại cải lão hoàn đồng, may mắn được Thần Phong lão nhân thu nạp làm đồ đệ, trở thành tiểu nha đầu được chuyên sủng, người ngoài đều không biết thân thế bi thảm của tiêu của cuộc đời hắn nuôi nhốt sư muội, chiều hư sư muội, khiến cho nam nhân khác không chịu nổi, sao đó khiến sư muội không thể tách rời mình, cuối cùng triệt để nuốt cả xương cốt của sự muội vào tiêu của cuộc đời nàng ăn sư huynh, uống sư huynh, để cho sư huynh độc sủng chính mình, cả đời làm sâu gạo của sư huynh, sau đó cùng sư huynh Tiêu Dao giang thứ nhất“Chủ tử không hay rồi! Tiểu thư nhổ sạch lông Khổng Tước công chúa yêu thích nhất, còn nói muốn đem nướng ăn!”“Nhổ thì nhổ! Ăn thì ăn! Xem công chúa còn không, mang đến đưa cho tiểu thư đi!”“Nhưng mà công chưa muốn tìm tiểu thư tính sổ, muốn tiểu thư đền lại Khổng Tước cho công chúa!”“Hôm trước tên ăn mày nhìn công chúa có ý đồ xấu, buổi tối đem công chúa cho tên ăn mày này đi!”Mọi người giống như bị trúng gió…. …….Đoạn ngắn nhị“Chủ tử, chủ tử! Tiểu thư bỏ chạy với người khác!”“Cái gì? Bỏ chạy cùng ai?”“Sự phụ của người, Thần Phong lão nhân!”“Đây cũng là sự phụ của nàng, nàng không có việc gì!”“Lão tiền bối nói muốn mang tiểu thư đi xem mắt, không trở lại nữa!”“Phát động vương bài Lệnh Truy Nã! Truy Nã Thần Phong lão nhân!” Nói xong, đã không thấy bóng dáng của tên nam nhân nào người ngã xuống đất…. …….Đoạn ngắn tam“Dạ nguyệt ly, nữ nhân của ngươi hạ độc ái phi của bổn vượng miệng sưng lên, ngươi xem làm sao bây giờ?” Người tới giận không kiềm chế được nhìn nam tử ngồi bên cạnh bàn thản nhiên dùng nhân cũng không ngẩng đầu lên.“Phu nhân nói là, nói là, nữ nhân này, miệng quá thối … …..Nàng nhất thời không nhìn được, nên, nên…. ….” Thuộc hạ ấp úng.“Người tới, đưa mười mỹ nhân đến Hiên Vương phủ, nhớ kỹ, nhất định không được hôi miệng!” Bàn tay to của nam nhân vung lên, ra lệnh.“Ngươi! Người có ý gì?” Người tới nghiến răng nghiến lợi.“Hiên Vương không hài lòng? Khẩu vị của Hiên Vương không phải quá độc đáo rồi.”“Ngươi, ngươi ngoan độc!” Người tới tức giận rời đi.
tung sung dung nga su muoi